Bữa sáng toàn mì sợi lõng bõng của trẻ mầm non trường Đông Thạnh. Ảnh: Dân Việt |
Một bản tin đọc mà muốn nổi điên, đó là tin về chuyện trẻ mẫu giáo ở trường mầm non Đông Thạnh (xã Đông Thạnh, huyện Châu Thành, tỉnh Hậu Giang) bị xén bớt phần ăn sáng để nhà trường lấy tiền chia nhau.
Báo Dân Việt cho biết: “Theo đơn tố cáo, kể từ khi được bổ nhiệm làm Hiệu trưởng Trường Mẫu giáo Đông Thạnh (12.2017), bà Đỗ Thị Hoàng Yến đã chỉ đạo thu tiền ăn sáng khi không có chủ trương và không xin ý kiến của Phòng GĐ&ĐT huyện Châu Thành.
Mặc dù lấy 7.000 đồng/trẻ/ngày cho ăn buổi sáng nhưng thật chất trẻ không được ăn từ số tiền này (Số tiền này được chia lại cho giáo viên, cấp dưỡng, bảo vệ, văn phòng và thủ quỹ theo tỷ lệ cụ thể). Sau đó, phần ăn sáng được lấy từ phần ăn của buổi trưa và buổi chiều bù qua”.
Phụ huynh phát hiện ra điều này bởi vì thấy con đi học về kêu đói bụng, không được ăn sữa chua, sụt cân dù gia đình vẫn đóng tiền đủ cho con. Thêm vào đó, có người phát hiện bữa ăn sáng của các con chị có mì gói pha với nước, không có thịt thà gì cả. Chính vì thế mà họ đã làm đơn tố cáo cô hiệu trưởng. Phát hiện ra việc làm sai trái này, một số giáo viên trong trường cũng nộp lại số tiền đã được chia lên Uỷ ban kiểm tra Đảng uỷ xã Đông Thạnh.
Không hiểu chúng ta đang đọc được những gì? Một kiểu bớt xén hèn hạ nhằm vào những đứa bé mẫu giáo. Cô hiệu trưởng lương tâm để đâu mà nỡ bớt phần ăn sáng của các cháu (dù bố mẹ chúng có nộp tiền) để lấy tiền chia nhau? Những đứa bé đi học còn phải ôm bụng đói về nhà, có đứa sụt cả cân. Thật không còn gì chua xót hơn.
Đó là một hành vi ăn cắp. Cô ăn cắp tiền ăn của trò, đánh cắp những bữa ăn của những đứa trẻ bé xíu. Điều xấu xa này không thể dùng một từ ngữ nào để khỏa lấp được.
Than ôi, sao con người lại có thể tồi tệ đến thế? Sao một cô hiệu trưởng lại có thể nhẫn tâm làm điều này?
Những đứa trẻ phải nhịn đói, phải bóp mồm bóp miệng để nhà trường có tiền chia nhau, mỗi người vài ba triệu đồng. Vài ba triệu đồng ấy, các cô dùng vào việc gì? Đi mua thêm chiếc váy mặc cho đẹp, hay là để cải thiện bữa ăn cho ngon? Tiêu những đồng tiền ăn cắp từ bữa ăn của những đứa trẻ vô tội, họ có cảm giác áy náy gì không?
Thương cho các em, những đứa trẻ ngây thơ nơn nớt, chúng nào có biết điều gì đang xảy ra với mình đâu, chỉ có những bữa ăn đang ngày một teo đi, những bát mì chỉ lõng bõng sợi mì và nước và bụng chúng thì đói meo.
Chúng ta đã qua cái thời đói khát tàn tệ, lương thực thiếu thốn đến mức gạo châu củi quế, đứt bữa thường xuyên. Có lẽ cô hiệu trưởng và các cán bộ nhân viên giáo viên trường mầm non ấy không nghèo đến mức phải bớt xén tiền ăn của trẻ, nếu không thì họ sẽ chết đói.
Chỉ có điều, lương tâm của cô hiệu trưởng ấy bị bỏ đói. Đói đến mức nó khiến cô không giữ được nhân cách của mình, xui khiến cô làm một việc xấu xa, ăn cắp bữa ăn của trẻ mầm non.
Vài ngày trước, báo còn đưa tin những đứa trẻ đang tuổi bú mẹ ở xã Cẩm Minh (Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh) cũng phải đóng hàng chục khoản cho thôn, xã để xây dựng nông thôn mới. Những đứa trẻ đang khóc oe oe trên tay mẹ, cũng phải gánh nặng những khoản đóng góp như ai, không có thì đi vay.
Những đứa bé ấy, và những đứa trẻ bị người lớn đánh cắp bữa ăn ở Hậu Giang, ai dám nhìn vào mắt chúng?