Ai cũng nói thanh xuân của một người con gái thường rất ngắn ngủi. Vậy nên, đã dành những năm tháng tuổi trẻ để yêu một ai đó, hẳn cô gái nào cũng luôn mong sẽ có được sự gắn kết trong tương lai.
Cô gái trong câu chuyện mới đây trên NEU Confession đã dành 5 năm tuổi trẻ để yêu một người, cuối cùng chỉ có thể biết cay đắng thốt lên: "Anh em không tiếc, em tiếc thanh xuân". Dành 5 năm cuộc đời để toàn tâm toàn ý cho một chàng trai, cô từng cảm thấy đủ đầy khi luôn được yêu thương và thậm chí, hai người đã bàn đến một đám cưới. "Anh tỏ tình với em vào ngày valentine năm đó. Em hạnh phúc ôm chặt anh vào lòng. Anh bảo "thời gian qua em luôn bên anh. Em không phải người con gái anh yêu đầu tiên nhưng sẽ là người cuối cùng trong cuộc đời anh". Mình cứ hạnh phúc bên nhau như vậy. Bên anh, anh chưa bao giờ làm cho em phải buồn, anh bảo người con trai khi yêu sẽ không để người mình yêu phải lo lắng điều gì".
Những tưởng cô gái đã tìm được bến đỗ bình yên sau 5 năm yêu nhau nhưng... |
Thế nhưng, tất cả tan vỡ khi người yêu cũ của bạn trai cô gái quay về sau 5 năm du học. Chỉ một khoảng khắc bạn trai đang cầm tay mình bỗng chốc buông ra khi thấy người cũ thì cô gái đã hiểu tất cả. Đau lòng hơn là suốt 5 năm qua 2 người vẫn liên lạc mà anh chẳng cho cô biết. Cô hiểu được rằng 5 năm qua mình chỉ là người thay thế, 5 năm qua người yêu mình mãi mãi không thể quên được người cũ, cũng chưa bao giờ toàn tâm toàn ý yêu cô.
Hai người chia tay với rất nhiều lí do anh đưa ra, nhưng cái lí do cuối cùng thì cô tự hiểu được là vì người con gái kia. Cuối cùng, cô chỉ biết chua xót tự hỏi: "Em chỉ muốn biết 5 năm bên nhau có 1 phút nào anh yêu em thật lòng không? Hay chỉ là lừa dối. Chỉ là người thay thế. Anh em không tiếc! Em tiếc thanh xuân".
Nhưng rồi anh đã chọn đi theo người cũ |
Câu chuyện sau khi được đăng tải đã nhận được rất nhiều ý kiến từ cộng đồng mạng. Đa phần, mọi người cho rằng chàng trai kia đã hèn nhát trong tình yêu khi lừa dối một người con gái suốt 5 năm. Nhiều ý kiến cũng an ủi, động viên cô gái đừng tiếp tục lãng phí tuổi trẻ mà hãy tìm một người xứng đáng và yêu mình nhiều hơn. Hiện câu chuyện đã nhận được 22k like cùng rất nhiều lượt chia sẻ, bình luận.
Dưới đây là nguyên văn câu chuyện:
Gửi anh - thanh xuân của em!
Đây có lẽ là những dòng cuối cùng em viết cho anh - viết cho tình yêu ngu ngốc của em, viết cho thanh xuân của em và viết cho anh người con trai từng là cả thế giới trong mắt em. Hôm nay anh cưới em xin lỗi vì đã không tới dự nhé! Em không thể nhìn anh tay trong tay hạnh phúc bên chị ấy. Em sợ em không giấu nổi cảm xúc của mình để rồi khóc trước mặt anh. Anh là người con trai đầu tiên em yêu, là người làm cho em thấy hạnh phúc mỗi khi ở bên. Anh từng bảo em không phải là người đầu tiên anh yêu nhưng sẽ là người cuối cùng anh yêu trong cuộc đời.
Quen anh khi em học năm 2 NEU còn anh năm 4. Anh hiền mà lại hay cười nữa làm em nhớ mãi nụ cười ấy. Ngày quen anh em được biết là anh đang thất tình. Tình đầu của anh đi du học và 2 người chia tay. Em hay nói chuyện rồi nghe anh tâm sự. Giữa em và anh có nhiều sở thích giống nhau có lẽ vậy mới hợp cạ để nói chuyện. Càng ngày anh càng mở lòng với em nhiều hơn. Còn em ngày càng yêu anh hơn nhưng không dám mở lời. Cứ vậy mình là bạn bè đến khi anh ra trường đi làm.
Anh tỏ tình với em vào ngày valentine năm đó. Em hạnh phúc ôm chặt anh vào lòng. Anh bảo "thời gian qua em luôn bên anh. Em không phải người con gái anh yêu đầu tiên nhưng sẽ là người cuối cùng trong cuộc đời anh". Mình cứ hạnh phúc bên nhau như vậy. Bên anh anh chưa bao giờ làm cho em phải buồn, anh bảo người con trai khi yêu sẽ không để người mình yêu phải lo lắng điều gì.
5 năm yêu nhau, 2 gia đình đã tính đến chuyện cưới hỏi thì chị ấy quay về. |
Gặp chị ấy ở nhà anh em thật sự bất ngờ. Cả anh nữa, em thấy anh nhìn chị không chớp mắt. Tay anh đang cầm tay em vội buông ra. Em đã từng thấy ảnh của chị nhưng khi thấy chị ở ngoài chị đẹp hơn rất nhiều. Chị ăn nói nhỏ nhẹ lại khéo nữa. Đâu có như em.
Bữa cơm ấy có anh, chị, bố mẹ anh và em gái anh. Em thấy cả nhà anh hỏi chuyện chị làm em thấy chạnh lòng. Em là vợ sắp cưới của anh mà em thấy mình như kiểu người vô hình trong mắt mọi người. Rồi chị hỏi em "Anh T khó tính lắm phải không em? Anh ấy kén ăn lại khó chiều nữa. 5 năm qua không biết có thay đổi không? Chị nghe anh bảo 2 người sắp cưới chúc mừng em nhé!"
Em nghe sao thấy đau vậy? Hóa ra 2 người vẫn liên lạc. Anh luôn kể với chị mọi chuyện mà em không biết. Anh chẳng giải thích vì sao chị có mặt ở nhà anh. Em cũng chẳng buồn hỏi. Em có bao suy nghĩ trong đầu mà lại không dám hỏi anh sợ anh khó xử. Từ hôm đó trở đi em thấy anh khác. Em hỏi thì anh bảo anh bận lo đám cưới, em vẫn gượng cười khi nhận ra sự thay đổi trong anh. Vô tình 1 lần thấy tin nhắn 2 người nhắn cho nhau.
- Anh nói chưa?
- Anh chưa?
- Anh sợ G đau lòng.
- Vậy em thì sao. Anh không yêu em sao.
- Anh có.
- Nhưng vì anh cô ấy đã hy sinh quá nhiều. Anh sợ khi nói ra cô ấy không chịu được. Anh sợ....
- Để em nói cho.
|
Em đọc xong mà nước mắt rơi từ khi nào ấy. Anh hết yêu em à mà anh chưa bao giờ yêu em. Em chỉ là người thay thế khi anh cô đơn. Em chỉ thay chị ấy bên anh đến khi chị ấy về em phải trả anh cho chị ấy. Nhưng cớ sao còn tính đến chuyện cưới hả anh. Cớ sao làm tim em vỡ vụn như vậy. Anh nói chia tay em 1 tuần sau đó. Đủ lý do anh đưa ra.
Em thấy anh khóc, anh bảo anh có lỗi với em. Anh bảo cô ấy cần anh. Anh bảo... Sau đó trời cứ mưa hoài. Mưa thay tiếng lòng em. Em chẳng trách anh em chỉ trách bản thân em không thể giữ nổi anh. Anh ạ! Anh hãy yêu chị ấy nhiều hơn nhé! Anh hãy hạnh phúc nhé. Còn em, em sẽ luôn mỉm cười dõi theo anh. Em chỉ muốn biết 5 năm bên nhau có 1 phút nào anh yêu em thật lòng không? Hay chỉ là lừa dối. Chỉ là người thay thế. Anh em không tiếc! Em tiếc thanh xuân.