Cuối tháng 7, Đắk Nông vào mùa mưa cao điểm khiến con đường đất đá lởm chởm dẫn vào nhà chị Nguyễn Thị Hà (SN 1985, trú thôn Thanh Sơn, xã Ea Pô, huyện Cư Jút, tỉnh Đắk Nông) càng lầy lội, khó đi. Căn nhà nhỏ còn nham nhở gạch vữa của ba mẹ con chị Hà nằm lọt thỏm giữa những tán cây rậm rạp, bên ngoài mấy cánh cửa gỗ đã xộc xệch do mối mọt phá hoại nhiều.
Do không còn tiền chích dự phòng nên chị Hà đành đưa con về nhà |
12 giờ trưa, bên trong căn nhà vẫn im ắng, lạnh lẽo vì thiếu vắng hơi người. Trên chiếc giường cũ, Trần Thị Bích Trâm (SN 2007) nằm vô hồn, mệt mỏi vì căn bệnh ung thư hạch hành hạ. Trong lúc chờ em trai đi gọi mẹ về, Trâm nói giọng nghẹn ngào: “Bác sĩ bảo con chỉ sống được mấy tháng nữa nên cho con về gặp ông bà, mẹ và em trai. Con sợ lắm, nếu con chết thì sẽ không được ngủ với mẹ, không được đi chơi với em trai nữa phải không chú”.
Câu hỏi ngây thơ của Bích Trâm khiến PCT UBND xã Ea Pô Lò Văn Đức và chúng tôi không khỏi xót xa. Theo ông Đức, gia đình Bích Trâm thuộc diện đặc biệt khó khăn, hiện nay Trâm đang ở cùng mẹ và bố dượng. Tuy nhiên để chạy chữa cho cháu, chị Hà phải bán căn nhà mà gia đình đang ở cho một người trong xã, sau đó xin ở nhờ lại chính căn nhà này. Trong mấy năm nữa, nếu không có tiền chuộc thì họ sẽ lấy lại căn nhà.
Ba mẹ con chị Hà trước căn nhà tuềnh toàng đã cầm cố cho người ta |
Mấy phút sau, chị Hà cùng người con trai út hớt hải chạy bộ về nhà. Do lâu nay ruộng vườn đã bán hết để chạy chữa cho con gái, Bích Trâm lại hay phát bệnh đột ngột nên chị không dám đi làm xa, chỉ xin một người họ hàng cho làm công ở một cửa hàng may vá trong xã.
Mời khách ngồi nói chuyện, chị Hà xin phép lại xoa bóp cho con gái. Vừa bóp đầu, vừa xoa lưng cho con, chị nước mắt lưng chừng: “Chị và anh Nhân (người chồng đã mất) lấy nhau hồi năm 2006, một năm sau thì sinh bé Trâm. Hai vợ chồng đi làm thuê quần quật không kể giờ giấc nên dành dụm được một chút ít xây căn nhà nhỏ với mấy sào đất vườn. Có nhà rồi, chị ở nhà trông cháu rồi làm vườn, anh thì đi theo người ta, cày bừa thuê. Hồi ấy, chẳng may anh ấy dẫm phải đinh, nhưng chủ quan không đi tiêm phòng, thời gian sau phát bệnh uốn ván rồi qua đời”.
Chồng chết, chị lại đau đớn rơi vào cảnh cùng cực vì con gái mắc bệnh hiểm nghèo |
Chồng mất, để lại cho chị Hà một số nợ lớn vì chạy chữa và ma chay cho anh đến bây giờ vẫn chưa trả hết. Nỗi đau mất chồng chưa kịp nguôi thì bé Trâm bất ngờ đổ bệnh. Những biến cố bất ngờ ập đến gia đình khiến người phụ nữ nhiều lần gục ngã.
Nhớ lại thời điểm đó, chị Hà lại giàn giụa nước mắt: “Năm 2015, xung quanh cổ của cháu xuất hiện nhiều cục hạch rồi nóng sốt triền miên, người thì xanh xao, gày rộc đi. Chị đưa cháu đi khám tại Đắk Lắk thì các bác sĩ chỉ cho thuốc về uống. Vừa uống được ngày thứ 3 thì cháu lên cơn co giật rồi ngất lịm đi, gia đình phải đưa xuống Bệnh viện Nhi Đồng 2. Tại đây các bác sĩ kết luận Trâm bị ung thư hạch, bệnh đã ở giai đoạn 3”.
Căn bệnh khiến Bích Trâm đen đúa, gày rộc |
3 tháng nằm viện, trong đó gần 2 tháng hôn mê khiến cơ thể của Bích Trâm nhỏ thó, đen sạm và thiếu sức sống. Để giành giật sự sống lại cho con, chị Hà phải bán hết ruộng vườn và căn nhà đang ở với giá hơn 200 triệu đồng. Những lần chứng kiến con đau đớn trong phòng truyền hóa chất, vật vã vì những vết mổ sâu và biến dạng vì dị ứng thuốc đã ám ảnh mãi trong tâm trí của góa phụ nghèo này.
Những vết mổ sâu và biến dạng vì dị ứng thuốc đã ám ảnh mãi trong tâm trí của góa phụ nghèo |
Chị Hà nức nở: “Ngoài 3 tháng năm viện, chi phí phẫu thuật, chị chỉ đủ tiền cho cháu vào hóa chất thêm 1 lần nữa rồi xin cho cháu về nhà uống thuốc chứ không ở nội trú. Bẵng đi một thời gian, năm 2017 cháu lại có dấu hiệu phát hiện bệnh nên chị đưa cháu đi tái khám. Bác sĩ bảo bệnh của con đã ở giai đoạn cuối, chỉ sống được 1 tháng nữa nên cho về để gặp người thân. Nghe tin đấy mà chị ngã quỵ, tưởng con khỏi bệnh rồi chứ đâu ai ngờ bệnh con lại nặng thêm”.
Tia hy vọng cuối cùng là chích duy trì đã giúp Trâm sống đến nay |
Tia hy vọng cuối cùng đến với gia đình chị Hà khi Bệnh viện Nhi Đồng 2 thử nghiệm việc chích duy trì điều trị ung thư. “Còn nước còn tát”, gia đình cho Trâm tiến hành chích thử nghiệm với mỗi mũi tiêm 1 triệu đồng và may mắn sống đến thời điểm này.
Chia sẻ về bệnh tình của con gái, người mẹ nghèo tâm sự: “Việc chích thuốc chỉ là để duy trì, còn bệnh của cháu phải được phẫu thuật ghép tủy thì mới có cơ hội sống. Thế nhưng bây giờ 1 triệu chị cũng không vay nổi nữa thì làm gì có cả trăm triệu phẫu thuật cho con. Không còn tiền chích thuốc cho con, chị đành phải đưa cháu về nhà nằm chờ chết thôi”.
|
Số thuốc trong nhà cũng chỉ đủ cầm cự cho Bích Trâm một thời gian |
Câu chuyện về hoàn cảnh của chị Hà cứ tiếp tục dưới cơn mưa chiều nặng hạt khiến chiếc giường nơi Bích Trâm nằm ướt đẫm nước mưa. Điều ám ảnh nhất đối với chúng tôi là những câu nói vô tư của cô bé 11 tuổi xen lẫn trong cuộc nói chuyện của người lớn, em chưa hiểu hết sự nguy hiểm của căn bệnh mà mình đang mang trong người và không biết rằng, sự sống của em chỉ còn đếm từng ngày nếu không được chích thuốc hoặc phẫu thuật.
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về: Mã số 3021: Chị Nguyễn Thị Hà (trú thôn Thanh Sơn, xã Ea Pô, huyện Cư Jút, tỉnh Đắk Nông) Số ĐT chị Hà: 01645.840.227 |