Chồng tốt với vợ con, mỗi tội lại là của cô gái khác

Admin
Phụ nữ chẳng bao giờ chịu nổi cảnh chung chồng. Dù nhiều người nói tôi nhắm mắt mà cho qua dù sao anh ấy cũng vẫn đối xử tốt với vợ con, không đánh đập bạc bẽo gì nhưng tôi thực sự đã không còn chịu nổi.

 

Tôi phát hiện ra chồng có bồ từ cách đây 2 năm. Lúc đó đau đớn lắm, sốc lắm, tôi cũng làm toáng lên, gọi nội ngoại hai bên đòi ly hôn các kiểu. Lúc ấy nhìn thấy các con mà ứa nước mắt, nghĩ cuộc hôn nhân này có mệnh hệ nào, chúng nó khổ đầu tiên vì được mẹ thì thiếu cha, ở với cha thì thiếu mẹ.

Giai đoạn sóng gió nhất, căng thẳng nhất rồi cũng qua. Từ sự tác động của hai bên gia đình, anh ấy đã phải hứa sẽ thay đổi, toàn tâm toàn ý cho gia đình. Tôi biết mình khuyết thiếu những gì, đã gắng sức thay đổi để làm tròn bổn phận người vợ hơn. Tôi cố gắng chăm chút ngoại hình nhiều hơn, nhà cửa cũng tươm tất và cố gắng gấp năm gấp mười trong việc chăm sóc các con. Hy vọng vợ đẹp con xinh, nhà cửa gọn gàng, cơm ngon canh ngọt sẽ là điều giữ chân anh ấy, như cách nhiều chị em đã mách.

Nhưng tôi thật sai lầm. Trong thâm tâm tôi biết mình càng cố gắng anh ấy càng khó chịu. Anh ấy không có lý do gì để bắt bẻ tôi, nhưng tình yêu trong anh ấy hình như đã không còn.

Là một người vợ, tôi có thể cảm nhận được sự thay đổi ở chồng. Anh ấy không còn nhìn tôi với ánh mắt nồng nàn ngày xưa, rất hạn chế động chạm vào vợ, anh hoàn toàn không tỏ ra có chút hứng thú nào. Những lúc ở nhà, sự quan tâm của anh chỉ dành cho con cái. Tôi thấy anh cười với con, còn với vợ, ngoài những trao đổi trò chuyện mà hai người cố gắng tỏ ra bình thường quanh chủ đề con cái, gia đình bố mẹ hai bên, chúng tôi chẳng còn gì để nói.

Rồi tôi lại biết anh đang qua lại với người con gái khác. Phụ nữ mà, nhạy cảm lắm. Với những sự thay lòng đổi dạ, phụ nữ luôn có thể cảm nhận được. Cảm nhận, hoài nghi, rồi tìm kiếm, kiếm ra rồi lại đau.

Anh với người tình thái độ ân cần chăm sóc và yêu thương cuồng nhiệt. Khác hẳn với tôi. Trong lòng tôi rất tủi và nghĩ có lẽ chẳng cố được nữa rồi. Người tình của anh còn nhắn tin, gửi hình ảnh khiêu khích tôi khiến tôi muốn buông bỏ. Nhiều người nói tôi đừng cực đoan, đàn ông đi chán chê lại về với gia đình, nhất là chồng tôi chẳng hề đánh đập hay bạc bẽo gì với vợ.

Nhưng lòng tôi đau lắm mỗi khi nghĩ đến anh ấy bên một người đàn bà khác. Tại sao tôi lại phải chịu đựng cuộc sống như thế này? Chỉ vì giữ danh phận thôi sao? Danh phận liệu có còn quan trọng nữa không khi nó đã trở nên vô thực. Từ lâu anh ấy không coi tôi là vợ nữa rồi...