Đàn bà làm vợ, làm mẹ, đến lúc mệt quá rồi thì cứ kệ đời đôi chút đi...

Admin
Đừng biến hôn nhân thành những ngày sống cạn hết nhựa sống. Lại càng không nên trở thành một bà mẹ chẳng còn chút năng lượng tích cực nào trong mắt con.

Tôi ngồi cùng một chị bạn lâu năm. Chị lấy chồng trước tôi, cũng gần 10 năm rồi. Ngày trước khi còn trẻ thì cứ thấy nhau là chuyện mỹ phẩm, yêu đương cứ không đếm xuể tuôn ra. Giờ lại chỉ quẩn quanh cùng nhau chuyện con cái vợ chồng. Chồng hôm nay khó chịu thế nào, con vào lớp một thì cực ra sao, chuyện dòng họ dùng dằn những gì. Đa phần lại là những chuyện không vui, chẳng được mấy câu vui vẻ. Vậy mà cũng hết cả buổi tối, như thể chuyện để tỉ tê chỉ cứ thêm chứ chẳng bớt được. Để rồi chị thở dài trút một câu:

“Em có thấy phận đàn bà mệt quá không, mà có lúc mệt mỏi quá rồi thì phải làm sao?”

Tự dưng lúc đó, câu hỏi của chị lại khiến tôi giật mình. Đàn bà như tôi và chị, như bao phụ nữ khác ngoài kia khi đã làm vợ làm mẹ rồi cũng có lúc sẽ thấy mệt thế này, phải không?

 Đàn bà như tôi và chị, như bao phụ nữ khác ngoài kia khi đã làm vợ làm mẹ rồi cũng có lúc sẽ thấy mệt thế này, phải không? - Ảnh minh họa: Internet


Đàn bà, sinh ra đã gồng gánh không ít khuôn khổ, thua thiệt với đời cũng nhiều không đếm xuể. Đàn bà phải thế này, đàn bà phải thế kia, chỉ có hơn chứ chẳng ít đi được. Đến khi lấy chồng, những khuôn khổ ban đầu lại càng nặng hơn với những đèo bồng trách nhiệm và nghĩa vụ làm vợ, làm mẹ. Sáng mở mắt ra đã nghĩ hôm nay con ăn gì, chồng quần áo đi làm ra sao. Đến công sở lại lo đầu tắp mặt tối lo kiếm tiền. Có chồng rồi vẫn phải có tiền của mình cũng sẽ dễ sống hơn với chồng và gia đình chồng. Tối về lại lo tiếp xem con điểm số trên trường ổn không, chồng đi làm có gì mệt mỏi không. Lại chưa kể có vài ngày chuyện dòng họ, cha mẹ chồng, cha mẹ đẻ cứ thế mà bủa vây. Hay vài bận thót cả tim nghĩ xem liệu chồng có phản bội mình không cũng dài đằng đẵng.

Vậy mà đàn bà cũng dần quen guồng mà quay mồng mồng cũng quên cả mệt. Đêm về, đặt lưng xuống giường lại lờn vờn trong đầu vài chuyện tương lai. Chồng thương thì chồng nghe, chồng nhỏ to động viên. Chồng vô tâm rồi thì cũng tự nghĩ rồi tự lo, lắm lúc lại là tự buồn. Cứ thế mà qua một ngày, rồi lại nối tiếp những ngày dài sau đó. Nỗi niềm của đàn bà cũng vô tình vì thế mà gắn liền với vui buồn của chồng con. Con vui thì mẹ cũng vui, chồng buồn thì vợ cũng buồn theo. Lo toan của đàn bà cứ vì vậy mà chỉ có nặng hơn chứ chẳng giảm đi được.

Tôi luôn biết, đàn bà khi đã làm vợ, làm mẹ đều giống như nhau. Như tôi, như chị, như bao người đàn bà ngoài kia đều hết lòng nghĩ cho chồng con. Có đẹp đẽ, hơn thua ở đời ra sao chứ về nhà rồi thì cũng chỉ biết lo cho gia đình. Hy sinh và yêu thương của đàn bà dành cho chồng con là vô bờ bến. Ừ thì làm đàn bà mỏi mệt vậy đấy, chẳng tránh nổi. Chỉ là, đàn bà đừng nghĩ mình là siêu nhân, đừng mang vác quá nhiều lo toan mà không biết mỏi mệt. Có thế nào, đàn bà vẫn là nên có lúc nhận ra mình đã mệt rồi. Mệt để còn biết mình cũng chỉ là phụ nữ chân yếu tay mềm, chẳng quản hết chuyện đời nổi. Mệt để nhớ ra bên cạnh mình còn có chồng gồng gánh cùng. Mệt để nhận ra mình cũng cần có lúc ngồi lại mà hít thêm năng lượng và lạc quan mà tiếp tục sống tiếp. Đàn bà vẫn là nên có lúc nhận ra mình đã mệt như thế.

 Đàn bà vẫn là nên có lúc nhận ra mình đã mệt như thế - Ảnh minh họa: Internet


Thế thì đến một lúc mệt rồi thì kệ đời chút đi. Cứ thử cho mình một ngày không nghĩ suy cũng được, một vài giờ thoải mái làm điều mình thích cũng không sao. Chuyện tương lai cũng để tương lai tính. Cho mình chút đỉnh thời gian nghĩ cho bản thân nhiều hơn. Làm vợ, làm mẹ vẫn là chuyện cả đời, không thể là ngày một ngày hai. Bản thân không đủ sức thương lấy mình thì lấy sức đâu làm vợ làm mẹ cho đàng hoàng được? Đừng biến hôn nhân thành những ngày sống cạn hết nhựa sống. Lại càng không nên trở thành một bà mẹ chẳng còn chút năng lượng tích cực nào trong mắt con. Và liệu có ông chồng nào không chán chê khi cứ ngày ngày nhìn vợ đầu bù tóc rối chạy tới lui? Đừng, đàn bà ngàn vạn lần đừng vì chức danh làm vợ, làm mẹ mà bòn rút hết sực lực của mình. Đến cuối cùng, có chắc hạnh phúc không?

Thế nên, tôi đã khuyên chị bạn mình rằng nếu hôm nay mệt thì cứ “đình công” nghỉ ngơi một hôm đi. Cũng như tôi và chồng thường có những ngày như thế. Sẽ có hôm tôi bảo với chồng, em mệt rồi. Thế là ngày hôm đó anh sẽ làm hết giúp tôi những chuyện nhà, cả việc chăm con. Tôi chỉ đi đâu đó như tôi muốn, làm điều tôi thích rồi lại trở về nhà tràn đầy năng lượng để làm vợ, làm mẹ. Và cũng sẽ có lúc chồng tôi cũng cần một ngày nghỉ như thế. Hay có khi cả hai chúng tôi đều muốn có một ngày chỉ dành cho cả hai mà không con cái hay cơm áo gạo tiền. Tôi và chồng đều gọi đó là những ngày nghỉ cho hôn nhân. Là chồng hay vợ, tôi nghĩ đều sẽ cần những ngày như thế.

Hôn nhân sẽ có lúc mệt mỏi, vậy thì nghỉ phép một ngày đi, rồi lại tiếp tục mà hy sinh và tận tụy. Đàn bà làm vợ, làm mẹ cũng hãy cho mình đôi chút thảnh thơi. Để còn nhớ rằng mình cưới chồng là để hạnh phúc, chứ nào chỉ có mòn mỏi kiệt sức đâu…