Đàn ông đến khi nhận ra vợ là tất cả thì quay lại cũng đã không còn...

Admin
Anh biết anh thua rồi, vì anh hối hận rồi, vì anh mất chị rồi. Kẻ thua cuộc chính là kẻ cả đời không thể có được hạnh phúc. Anh thua, thua thảm hại vì mất chị...

Anh là người đàn ông thành đạt khá sớm khi mới 35 tuổi. Những thứ anh có, ai ai cũng nhìn thấy. Chức vị, giàu sang, vợ đẹp con xinh, quá mỹ mãn, quá đủ đầy. Nhưng ở đời, thứ người ta nhìn rõ nhất lại là thứ thuộc về người khác. Bản thân có gì, vốn chưa từng nghĩ phải trân trọng.

Anh từng xem vợ con là điều hiển nhiên, luôn luôn gọn ghẽ đứng sau những thành công của anh. Vợ sẽ yêu thương và chăm lo cho anh từng bữa cơm giấc ngủ, ngay cả khi anh mệt mỏi không nói được lời nào. Con cũng sẽ hiểu mà ngoan ngoãn đợi anh về sau những tiệc tùng bạn bè. Với một người đàn ông có sự nghiệp như anh, vợ con không là tất cả. Anh có thể vì một công trình quyết định mà xa gia đình cả mấy tháng dài. Anh cũng thấy việc để vợ loan toan hết việc nhà trước sau cũng không gì là quá đáng. Vì anh là đàn ông, anh phải có tiền, có sự nghiệp. Hai thứ đó vừa vỗ về lòng tự tôn đàn ông của anh, vừa có thể đơn giản hóa trách nhiệm một người chồng, người cha. Anh từng nghĩ chỉ cần có tiền thì vợ con sẽ hạnh phúc.

Nhưng đàn ông càng có tiền, có địa vị lại càng muốn có nhiều thú vui khác. Một trong số đó là phụ nữ. Anh không đặt tên cho mối quan hệ ngoài luồng đó là tình yêu. Anh đã qua cái tuổi nói về những cảm xúc bồng bột nhất thời. Có chăng là dục vọng, là cảm giác mới mẻ mà vợ anh đã không còn có thể mang đến cho anh. Cũng như bao gã bạn bè cùng tuổi và thành công như anh, ngoại tình lại là một thú vui khó cưỡng. Nhân tình không cần trách nhiệm, nhân tình lại giỏi yêu chiều. Vậy thì cứ vui vẻ với nhau thôi, rồi anh sẽ lại trở về làm chồng, làm cha.

 Nhân tình không cần trách nhiệm, nhân tình lại giỏi yêu chiều - Ảnh minh họa: Internet


Anh đủ tự tin và thông minh để che đậy tội lỗi lén lút của mình. Vì anh biết vợ luôn là người tin tưởng và yêu thương anh nhất. Ngay cả khi nếu vợ anh biết chuyện, anh tin chắc cô ấy cũng không thể rời xa anh. Đàn ông luôn cho rằng mình thông minh và khôn ngoan hơn người phụ nữ của mình. Vì họ nghĩ họ lí trí hơn một người đàn bà đã làm mẹ, làm vợ. Nhưng đàn ông lại không biết, sẽ có một lúc, họ không đấu lại nổi lòng dạ của đàn bà…

Anh còn nhớ, trước buổi tối hôm đó khoảng hai tuần, vợ đã từng muốn anh quay về dự buổi khai giảng lớp một của con. Anh lại đang vi vu trời Tây với cô nhân tình mới quen. Anh còn không để ý 3 cuộc gọi của vợ sau đó. Thế là vẫn như mọi lần, anh trở về nhà với không ít quà cáp mà thư ký đã chọn đầy hai tay. Nhưng nhà cửa vắng lặng, tiếng vợ nấu nướng, tiếng con í ới cũng không còn. Trên bàn khi ấy chỉ còn lại đơn ly hôn vợ viết và những tấm hình của anh và tất cả những cô nhân tình.

Thật ra chị đã biết chuyện này từ rất lâu, vì chị là vợ. Chị không thông minh như anh nhưng linh cảm của một người vợ luôn đúng. Chị đã cho anh hai cơ hội, một là khi chị muốn anh quay về vì con, hai là 3 cuộc gọi sau cùng của chị. Hơn ai hết chị hiểu, nhiều lời với một người đàn ông ngoại tình là vô ích. Chị không muốn nói thêm, càng không đủ sức để mặc anh tổn thương mình. Chị biết, với người đàn ông như anh, chị và con không là tất cả. Anh còn có ước mơ, có sự nghiệp, có đam mê lớn. Nhưng chị đã từng bằng lòng đứng sau hết thảy, chỉ để đợi anh về, đợi anh yêu thương. Nhưng có lẽ chị sai rồi, với đàn ông thì đàn bà, một là tất cả, hoặc là không gì cả. Đến đêm cuối cùng viết đơn ly hôn, chị chua chát nhận ra, đến cuối cùng, chị và con không là gì với anh. Chị sai là vì đã cho anh yêu thương quá nhiều, để anh vịn vào đó mà tổn thương chị.

 Chị sai là vì đã cho anh yêu thương quá nhiều, để anh vịn vào đó mà tổn thương chị - Ảnh minh họa: Internet


Anh như kẻ điên chạy đi tìm chị và con. Anh chưa từng nghĩ, một lần cũng không nghĩ qua rằng sẽ có ngày mất chị. Anh không nề hà phản bội và lừa dối chị, như thể chỉ có anh mới là người có quyền rời đi. Anh cứ nghĩ trong cuộc hôn nhân này, anh luôn là người thắng, kẻ thua chắc chắn sẽ là chị. Nhưng anh sai, anh thật sự sai rồi. Lúc thấy lá đơn chị để lại, anh biết anh thua rồi, vì anh hối hận rồi, vì anh mất chị rồi. Kẻ thua cuộc chính là kẻ cả đời không thể có được hạnh phúc. Anh thua, thua thảm hại vì mất chị.

Giờ anh mới hiểu thứ gì mới là tất cả với anh. Nào có phải là tiền tài, danh vọng hay bồ bịch. Tất cả của anh, chính là vợ con…

Đàn ông đến khi nhận ra vợ là tất cả thì cũng đã không còn. Vợ con luôn có thể ở yên sau nếp nhà để đợi đàn ông về. Nhưng họ sẽ không đủ kiên nhẫn để đợi hoài một người không muốn trở về. Thứ gì trên đời này mất đi cũng có thể dùng tiền mà mua lại, mà tìm về. Chứ vợ con, gia đình, một khi đã mất thì suốt đời là trắng tay. Đàn ông một khi có vợ, hãy hiểu lòng dạ vợ mình không phải là sắt đá mà không biết đau. Đừng dại tổn thương họ không thương tiếc. Đến một lúc, họ chỉ nhẹ nhàng trả lại các anh một sự ra đi im lìm nhưng lại là day dứt một đời không thôi…