|
Sau khi cưới, vợ chồng tôi chuyển ra ở riêng ngay. Phần vì tôi không muốn phải làm dâu, phần vì tôi đã có nhà riêng rồi, chẳng việc gì phải sống chung với bố mẹ và vợ chồng em trai chồng.
Tuy sống riêng nhưng cuối tháng, vợ chồng tôi đều về nhà chồng chơi, ăn bữa cơm tối. Những ngày lễ, giỗ, Tết, tôi cũng về tham dự, nấu nướng chứ không bê trễ nhiệm vụ của một người con dâu. Tôi còn hay biếu bố mẹ chồng tiền bạc để ông bà thoải mái tiêu xài.
Tháng trước là sinh nhật mẹ chồng, tôi cố tình mua bánh kem, hoa tươi và một chiếc vòng tay bằng vàng để chúc mừng sinh nhật bà. Trong chiếc vòng ấy, tôi còn khắc tên, ngày tháng năm sinh của mẹ như minh chứng cho việc tôi rất tận tâm và chu đáo chuẩn bị quà. Lúc nhận quà, mẹ chồng mừng lắm. Bà đeo lên tay rồi khoe với mọi người, bảo là con dâu cả tặng. Thấy thế, tôi càng hãnh diện và vui sướng hơn.
Nhưng hôm qua, về nhà chồng chơi, tôi lại phát hiện em dâu đang đeo chiếc vòng tay kia. Thấy thái độ khó hiểu của tôi, em dâu giải thích mẹ chồng đã tặng lại chiếc vòng cho em ấy. Dù em đã từ chối nhưng bà nói mình lớn tuổi, không thích đeo vòng vàng nữa. Trước sự nài ép của mẹ chồng, em dâu đã nhận chiếc vòng. Em còn nói nếu như tôi không thích em đeo thì em sẽ trả lại chiếc vòng cho tôi. Dĩ nhiên là tôi sẽ không nhận lại chiếc vòng ấy. Tôi chỉ không ngờ, mẹ chồng lại tặng cho em dâu chiếc vòng tay mà tôi đã gửi gắm biết bao tình cảm trong ấy.
Tối qua, mẹ chồng cũng giải thích là bà sống chung với vợ chồng em trai và được vợ chồng em chăm sóc chu đáo. Thế nên bà mới quyết định tặng chiếc vòng tay cho em dâu như một cách để cảm ơn.
Tôi vẫn buồn lắm, có cảm giác mẹ chồng không trân trọng tình cảm của mình. Có phải tôi cả nghĩ quá. Từ lúc thấy em dâu đeo chiếc vòng tay, tâm trạng tôi lúc nào cũng uất ức và không còn muốn về nhà chồng nữa.
Tác giả: Mỹ Hạnh
Nguồn tin: phunuvietnam.vn