Lấy chồng già chỉ vì tiền, vợ trẻ bao nuôi trai vì "thiếu thốn"

Admin
Muốn có được thứ mình muốn thì phải đánh đổi, điều đó đúng với Thủy, chấp nhận lấy một ông chồng già nhưng có nhiều tiền như ông Lâm thì cô cũng phải chấp nhận nhiều lúc có chồng chỉ để ôm ngủ mà thôi.

 Ảnh minh họa

Thủy là cô gái nghèo từ Ninh Bình ra Hà Nội kiếm sống. Học xong cấp 3, nhà không có điều kiện học lên nữa nên Thủy phải bươn trải vào đời sớm. Lúc mới bỡ ngỡ ra nơi phố thị hào hoa, Thủy chỉ xin vào chân chạy bàn ở một quán cơm bụi. Cô hoàn toàn không thích điều này, bởi ở đây khách khứa chủ yếu là người dân lao động. Mà Thủy lên thành phố làm, không phải chỉ để kiếm sống, cô ước mơ kiếm được một tấm chồng giàu có để thay đổi cuộc đời. Vì vậy, Thủy vừa đi làm, vừa kiếm việc mới, một nơi để cô có cơ hội tiếp xúc với những người đàn ông giàu có.

Với ngoại hình cao ráo, ưa nhìn, Thủy nhanh chóng xin được vào làm ở một quán cà phê sang trọng ở gần Hồ Gươm, nơi lui tới của nhiều người có tiền của. Trong số những khách thường lui tới quán có một người đàn ông tên Lâm. Ông Lâm thường xuyên hẹn bạn bè hay khách hàng ra quán cà phê này gặp gỡ bởi khung cảnh yên tĩnh và sang trọng ở nơi đây. Lân la hỏi han, biết được ông Lâm đã li dị vợ và sống 1 mình, lại là giám đốc một công ty nên mỗi lần ông Lâm vào quán Thủy luôn tìm cách phục vụ bàn của ông.

Tìm mọi cách tiếp cận cuối cùng Thủy cũng được ông Lâm để ý. Đã lâu không có phụ nữ bên cạnh, giờ lại được một cô gái trẻ đẹp để ý ông Lâm cũng cảm thấy vui. Còn Thủy biết được ông Lâm cũng có tình cảm với mình là cô đến nhà lo lắng cơm nước cho ông rồi hai người cùng ăn vui vẻ. Có hơi ấm phụ nữ khiến ông Lâm cảm thấy căn nhà bớt quạnh quẽ. Nhưng Thủy dù đã rất muốn có được ông Lâm nhưng cô vẫn không ở lại nhà ông qua đêm cũng đòi hỏi bất cứ quà cáp nào từ ông để chứng tỏ mình đến với ông Lâm không phải vì tiền.

Cuối cùng, ông Lâm cũng lọt vào bẫy tình mà Thủy đã khéo léo sắp đặt. Dù cách người tình trẻ tận 25 tuổi nhưng ông Lâm vẫn hỏi cưới Thủy. Bố mẹ Thủy thấy con gả vào nơi giàu có, Thủy lại nhất quyết cưới bằng được nên cũng đành ậm ừ cho cưới. Toàn bộ đám cưới lẫn đám mừng ở quê đều được ông Lâm chi tiền tổ chức. Thủy cảm thấy mãn nguyện hơn bao giờ hết.

Thế nhưng, rắc rối thường phát sinh sau đám cưới. Ông Lâm cũng đã ở tuổi trung niên, công việc bận rộn không có thời gian luyện tập nên người ông cũng phát phì, nhu cầu tình dục không cao. Chiều vợ trẻ, ông Lâm cũng chỉ cố được vài lần đầu. Sau đó, số lần vợ chồng Thủy “giao ban” thưa dần, thậm chí một tháng chỉ được một lần. Ngược lại với ông Lâm, Thủy lại bước vào thời kỳ có nhiều ham muốn nhất, thế nên, nhiều lần Thủy phải tự thỏa mãn.

Khi xác định cưới ông Lâm, Thủy đã xác định nghỉ làm tại quán cà phê để giữ thể diện cho chồng. Sau cưới, Thủy được ông Lâm xin vào làm việc hành chính tại một nhà xuất bản. Thiếu thốn về vấn đề sinh lý, Thủy liền cặp với trai bao trẻ trung, vạm vỡ. Bao nhiêu tiền chồng cho, Thủy chi hết cho người tình. Thủy nghĩ, vừa được sống sung sướng, vừa có được người tình phục vụ như thế này thì mãn nguyện rồi. Chờ lúc ông Lâm qua đời, tất cả tài sản sẽ thuộc về cô. Thế nhưng, tính toán của cô gái trẻ làm sao qua được ánh mắt sành sỏi của ông Lâm. Một năm sau cưới, người ta lại thấy Thủy xách vali về nhà một mình. Hóa ra cô bị chồng ly dị.