Bé Phạm Thái Trường (sinh năm 2010 ở trọ tại ấp 3, xã Xuân Thới Thượng, huyện Hóc Môn, TP.HCM) đang cần lắm sự giúp đỡ để có tiền tiếp tục điều trị bệnh.
Từ một cậu bé khỏe mạnh, một ngày bé Trường kêu đau đầu rồi liệt nửa người khiến cả gia đình hốt hoảng. Cậu bé đang líu lo bỗng chẳng thốt được nửa câu. Tình trạng khá nặng, bé chuyển viện liên tục đến Bệnh viện Nhi Đồng 2, TP.HCM thì được chỉ định phẫu thuật.
Căn bệnh bùng phát khiến Trường liệt nửa người, chẳng nói chẳng rằng |
Sau ca mổ lấy một phần khối u, Trường tiếp tục "dời nhà" sang Bệnh viện Ung Bướu để điều trị bằng hóa chất. Sau 3 toa thuốc, tình trạng bệnh của bé đã có dấu hiệu tốt lên. Em đã có thể đi lại và nói được dù con ngọng nghịu, đây là một tín hiệu rất đáng mừng, chứng tỏ Trường đáp ứng tốt với thuốc điều trị.
"Nhìn nó cười tươi rói, tôi bớt sợ hơn trước nhiều. Lúc trước thấy con nằm liệt, tôi sợ nó bỏ tôi mà đi", chị Nguyễn Thị Hải Yến mừng mừng tủi tủi nói. Thế nhưng đoạn đường phía trước còn gian nan lắm. Bác sĩ cho biết Thái Trường cần điều trị hóa chất lâu dài, mà như thế sẽ tốn kém tiền của. Chị Yến lặng thinh, không biết trả lời sao khi nghe chúng tôi hỏi "tiền đâu ra để chữa cho con?".
Hy vọng nụ cười sẽ giữ mãi trên môi con. |
Cha làm thuê làm mướn
Hiện tại vợ chồng anh Phạm Quang Sinh và chị Hải Yến cũng đang được những tấm lòng hảo tâm cưu mang. Trước đây, khi hai người còn đi làm được, họ có thể thuê một phòng trọ để ở, xoay sở cuộc sống. Đến lúc con ngã bệnh, một người bạn cho gia đình ở chung mà không tính tiền.
Mặc dù tập trung dồn mọi thứ để lo cho con nhưng số tiền anh Phạm Quang Sinh kiếm vẫn không đủ. Chị Nguyễn Thị Hải Yến đã nghỉ làm công nhân để chăm sóc con. Nợ nần chồng chất, tiền thuốc cho con luôn thiếu hụt, đe dọa đến sự sống của bé Thái Trường. Thậm chí, đứa con lớn đang có nguy cơ phải bỏ học vì cha mẹ không đủ sức nuôi đến trường.
Hai đứa con của anh Sinh, chị Yến |
Nhiều tháng nay, mẹ con chị Yến ở bệnh viện phải tiết kiệm tới mức tối đa, gần như không mua sắm gì trừ thuốc men, sống dựa vào những bữa cơm từ thiện. Chị Yến từng bị liệt dây thần kinh số 7 trong lúc chăm sóc con, điều trị được 1 tháng cho đủ liều rồi dừng lại.
Chia sẻ với chúng tôi, chị Yến nghẹn ngào: “Chúng em đã hết đường hết cách rồi. Giờ chỉ trông chờ vào sự may rủi hy vọng có mọi người giúp cháu. Những lúc cháu khỏe cháu tươi cười là vậy, nhưng cháu đau khóc lóc rên rỉ tội nghiệp lắm. Mỗi lần nghe con gọi 'mẹ ơi cứu con' là em bị ám ảnh, sợ lắm".
Mọi đóng góp có thể gửi về: Gửi trực tiếp: anh Phạm Quang Sinh ở trọ tại ấp 3, xã Xuân Thới Thượng, huyện Hóc Môn, TP.HCM. SĐT: 0938 253 906 |