Muôn nẻo mại dâm

Admin
Mục sở thị một số điểm \'hát-uống-chơi\' ở Đà thành mình đã thấy có biết bao điều đắng cay, tủi hổ. Phận gái mà tôi nói ở đây chính là những nàng suốt ngày ngập ngụa trong ánh đèn mờ ảo của các quán karaoke, các điểm massage.

Mục sở thị một số điểm “hát-uống-chơi” ở Đà thành mình đã thấy có biết bao điều đắng cay, tủi hổ. Phận gái mà tôi nói ở đây chính là những nàng suốt ngày ngập ngụa trong ánh đèn mờ ảo của các quán karaoke, các điểm massage.

 Kẻ mua, người bán dâm bị bắt quả tang trong nhà nghỉ. Ảnh: Thái Mỹ

Từ massage ra tới... đường

Băng trong cơn mưa đêm nhẹ hạt rả rích, tôi và anh bạn chở nhau lòng vòng trên các con đường thưa thớt người xe rồi tấp vào quán karaoke H.T nằm sâu hun hút trong con kiệt đường Trưng Nữ Vương. Bà chủ quán với vóc dáng đẫy đà trắng trẻo chừng ngoại tứ tuần nở nụ cười tươi chỉ chỗ cho chúng tôi dựng xe. Bước vào trong, liếc mắt quan sát mới biết cơ sở karaoke này có 4 phòng hát và chủ quán nhanh tay mở cửa một phòng cho chúng tôi. Gian phòng chật chội còn nồng nặc mùi khói thuốc, trên bàn ngổn ngang các lon bia, vỏ trái cây..., chứng tích của một “trận chiến” vừa kết thúc mà nhân viên chưa kịp dọn. Âm thanh của 2 chiếc loa thùng quá cỡ so với gian phòng lấn át hết tiếng nói, cười.

Chừng 5 phút sau, hai nàng mặt hoa, da phấn, bộ áo váy hai dây khoét sâu lồ lộ vùng ngực sà vào. Như đã được tập dợt từ trước, cả hai cười tươi, hỏi câu giống hệt nhau: “Em ngồi với anh nghen!”. Bia, trái cây và các thứ mà các nàng ưa dùng được chàng thanh niên tóc đinh đưa vào nhanh chóng. Vì tiếng nhạc quá cỡ, tôi không nghe rõ anh bạn tôi trao đổi điều gì với nàng tiếp viên bên cạnh.

Cầm tay nàng, tôi hỏi: “Tý nữa em đi nhà nghỉ với anh chứ?”. Bằng chất giọng miền Nam, nàng nhanh nhẩu: “Sau 22 giờ mới được. 800 ngàn qua đêm, tiền phòng anh trả”. Hình như đoán biết ông khách “không nhiệt tình” lắm nên cô ta cũng chẳng thèm quan tâm. Đợi dòng chữ cuối cùng của bài hát “Chia tay hoàng hôn” trên màn hình dừng hẳn, tôi kéo tay anh bạn đứng dậy, hai nàng phủi váy đứng theo. Tiền thanh toán được giao cho chàng thanh niên và cánh cửa mở toang, hai nàng cứ nhìn chằm hăm vào mặt chúng tôi bởi cái “tội” quên tiền bo. Đương nhiên, khoản tiền này cũng phải được đáp ứng chứ không dễ chi bước ra được khỏi cổng.

Cách đây vài ngày, thời tiết thay đổi, người đau nhức ê ẩm, tôi ghé tới điểm đấm bóp, xông hơi nằm trong con kiệt cuối đường Ông Ích Khiêm. Xông hơi xong, tôi để nàng nhân viên xoa bóp. Những bài vật lý trị liệu được nàng thực hiện một cách sơ sài và cặp mắt của nàng luôn lộ rõ ý thăm dò khách. Dứt phần đấm bóp, nàng hỏi thẳng:

- Có làm gì thêm không anh?

- Ngay tại đây hả?

- Ở đây chứ chẳng lẽ chạy ra đường à!.

- Mấy điểm massage CA hay để ý, lỡ họ vào chộp quả tang thì chết.

- Có ai vô đây làm gì. Nếu bắt được thì chịu khó nộp phạt, chứ họ có ăn thịt anh đâu!

Ở các phòng bên cạnh cùng với tiếng vỗ lưng, vỗ đùi bành bạch pha trộn với tiếng thở hổn hển, tiếng cười rúc rích của các nàng. Thỉnh thoảng lại có tiếng ré lên thật to của nàng nào đó do những hành động tinh nghịch của các chàng thư giãn...

Có thể nói, Đà Nẵng bây giờ gái bán dâm di động cũng giảm so với trước đây, song không có nghĩa tình trạng “gái vẫy”, gái “chạy theo mời” đã chấm dứt. Vì sao tôi lại dùng cụm từ “gái chạy theo mời?”. Gái bán dâm dạng này tôi thường gặp trên tuyến đường ven biển Nguyễn Tất Thành từ lâu lắm rồi. Vào một buổi chiều mới đây, tôi đang chạy xe trên con đường này, thấy một nàng dừng xe máy như chờ đợi ai. Tôi cho xe chầm chậm rồi đưa mắt nhìn cô gái. Nàng ta đáp lại bằng nụ cười tươi rồi nổ máy phóng theo.

Khi hai chiếc xe song song thì nàng hỏi như đủ để cho tôi nghe: “Đi vui vẻ không anh?”. Tôi im lặng cố tỏ rõ sự không quan tâm đến lời mời ấy thì nàng giảm ga lùi lại phía sau. Đã nhiều lần quan sát tình trạng hoạt động mại dâm trên tuyến đường này mới thấu hiểu các nàng bán thân bằng cách vừa công khai, vừa... bí mật, bởi các nàng thường chú ý những gã đàn ông “khá rành” em út trên tuyến đường này. Các nàng cũng cho xe hòa cùng dòng người để tìm khách làng chơi và thấy gã nào đang chạy xe mà mắt liếc ngang, liếc dọc hai bên là bám theo mời mọc.

Cho xe chạy hoài trên đường để kiếm những kẻ “thèm của lạ” không chỉ mệt xác mà còn tốn nhiên liệu và có khi cả mấy tiếng đồng hồ không bắt được “mối” nên có nàng ngồi nguyên trên xe sát lề đường rồi giả vờ trao đổi qua điện thoại nhưng mắt cứ hau háu nhìn những người đàn ông tham gia giao thông. Nếu có chàng nào nhìn thì các nàng đưa tay vẫy lại hoặc chạy theo gạ gẫm. Đa số gái làm ăn kiểu này đều được các nàng dẫn vào một số nhà trọ, nhà nghỉ mà các nàng quen thân từ việc bán dâm trên đường Nguyễn Tất Thành. Dĩ nhiên giá của mỗi cuộc chơi với “gái vẫy”, gái “chạy theo mời” không cao và tiền thuê phòng cũng vừa túi của “thượng đế”.

 Bắt quả tang một cơ sở cho thuê trọ chứa mại dâm. Ảnh: Thái Mỹ

Vòng luẩn quẩn...

Từ năm 2016 đến nay, các cơ quan chức năng của Đà Nẵng đã triệt phá 17 vụ mua bán dâm, lập hồ sơ xử lý 56 đối tượng, trong đó đề nghị truy cứu trách nhiệm hình sự 5 vụ, 6 bị can về các hành vi môi giới, chủ chứa còn những người mua, bán dâm chỉ bị phạt hành chính. Chính vì vậy mà sau khi nộp phạt xong, các nàng lại… ra đường “chạy theo mời”. Lý giải điều này, bởi trước đây, gái bán dâm bị tạm giữ đều được lập hồ sơ đưa vào Trung tâm Giáo dục-dạy nghề của thành phố.

Nghị quyết số 24/2012 của Quốc hội cũng như Nghị định số 167/2013/NĐ-CP của Chính phủ về “Xử phạt vi phạm hành chính về ANTT, ATXH, phòng chống TNXH, PCCC, phòng chống bạo lực gia đình” quy định không áp dụng biện pháp giáo dục tại xã, phường cũng như đưa gái mại dâm tập trung vào các cơ sở giáo dục, chữa bệnh. Tuy nhiên, Đà Nẵng cũng đã đưa một số gái bán dâm mà họ bị các đối tượng khác dụ dỗ, chăn dắt, đe dọa hoặc ép buộc bán dâm cũng như có nguy cơ bị xâm hại tình dục vào trung tâm dạy nghề nhằm để họ có cơ hội bước ra khỏi vũng lầy ấy.

Trước đây các nàng thường than vãn, biện bạch những lý do đã đưa đẩy họ sa chân vào con đường tủi nhục. Nào là hận kẻ phụ tình, hận đời đen bạc, hoàn cảnh kinh tế khó khăn, không có việc làm... Có nàng còn bộc bạch rằng liều nhắm mắt đưa chân, chịu áp lực của dư luận để kiếm được ít tiền rồi về lại nơi cư trú làm ăn. Khi biết được quy định của Quốc hội, của Chính phủ cũng như các “điều kiện” của Đà Nẵng để đưa vào cơ sở tập trung, các nàng chỉ khai “tự nguyện bán dâm” chứ không hề bị sự ràng buộc nào cả và chịu nộp phạt, thế là... xong! Chính vì vậy việc xử lý gái bán dâm cũng chỉ nằm trong cái vòng luẩn quẩn: bắt, xử phạt tiền rồi lại... đứng đường.