Phụ huynh băn khoăn về “cơn mưa” học sinh giỏi

Admin
Khi biết kết quả chung của cả lớp con, tôi trở nên sửng sốt: hơn 40 học sinh giỏi trên tổng số 50 em. Lúc đầu, tôi cứ tưởng mình nghe nhầm, sau xem lại bảng điểm photo cô giáo phát mới dám tin là thật. Thật sự, sau niềm vui ban đầu, tôi thấy vô cùng hoang mang...

Chờ đợi mãi, cuối cùng cũng đến buổi họp phụ huynh tổng kết học kì 1 của lớp con. Chẳng là năm nay con tôi lên lớp 6, việc học hành trường lớp có nhiều biến đổi so bậc tiểu học nên người làm mẹ như tôi thấy lo lắng hơn những cuộc họp phụ huynh các năm trước.

Nếu như hồi cấp 1, việc học của con chỉ xoay quanh hai môn chính là Toán và Tiếng Việt thì vào trung học, con phải “đánh vật” với cả chục môn 1 tuần. Nếu như hồi cấp 1, cả năm chỉ có 2 kì thi chính thức, lấy điểm vào sổ thì nay chỉ riêng một môn học cho một học kì đã có ít nhất 4 bài kiểm tra bắt buộc: miệng, 15 phút, 1 tiết, cuối kì. Nhìn chung lên cấp 2, các con xác định là phải đối mặt với việc kiểm tra hàng ngày. Lúc đầu chưa quen thì tương đối mệt mỏi, áp lực.

Trường con học lại là trường điểm, một môi trường toàn những bạn chăm chỉ, giỏi giang. Mỗi khi làm việc nhóm, các bạn thường bảo con ngồi im không cần làm gì cả. Thỉnh thoảng, nghe con kể chuyện về tài học và chơi của các bạn, mẹ cứ trầm trồ, tròn xoe mắt. Trong khi đó, thỉnh thoảng lại nghe con than thở, có cô giáo biết tên cả lớp mà không nhớ tên con, hầu như các cô rất ít gọi con trả lời câu hỏi. Nhìn chung, so với 5 năm tiểu học thì con bị “chìm” đi rất nhiều.

Thêm nữa là, năm nay con đã lớn nên ngay từ đầu, tôi xác định chủ động tách mình ra khỏi việc dạy con học, để tự con bơi lấy trong biển kiến thức của mình, mẹ không thể chạy theo mãi được. Lần đầu, tôi cho con đi học thêm, ở trường tổ chức như thế nào thì học như thế, về nhà có bài gì thì làm bài đó, không ép con tìm hiểu những kiến thức nâng cao để thi vào các đội tuyển. Bản thân mẹ cố gắng ở mức tối đa để không can thiệp vào việc học của con, chỉ ngồi đọc sách mỗi khi con làm bài.

Chính vì những lẽ đó mà tôi thấy sốt ruột, ngóng chờ buổi họp phụ huynh cuối kì, để sớm biết kết quả học tập của con ra sao. Tuy thỉnh thoảng vẫn nghe con thông báo điểm môn này, môn kia nhưng thực lòng tôi không thấy yên tâm lắm vì nhiều môn học thế cơ mà.

Không ngờ kết quả của con lại mĩ mãn hơn tôi tưởng rất nhiều. Những năm tiểu học thì cứ phải 9, 10 mới được mẹ khen, nay thì chỉ cần 8 điểm là mẹ đã thấy ổn rồi. Vậy mà tổng kết tất cả các môn con gần đạt 9.0, đương nhiên là tôi vui như mở cờ trong bụng. Có điều tôi cũng thấy hơi băn khoăn, thắc mắc, chẳng lẽ con mình lại giỏi thế.

Đến khi biết kết quả chung của cả lớp thì tôi chuyển sang trạng thái tâm lý sửng sốt: hơn bốn chục học sinh giỏi trên tổng số 50 em. Lúc đầu, tôi cứ tưởng mình nghe nhầm, sau xem lại bảng điểm photo cô giáo phát mới dám tin là thật. Những bạn có điểm tổng kết như con thì nhiều vô kể, hóa ra thành tích học tập của con vẫn chỉ là bình thường so với các bạn.

Thật sự, sau niềm vui ban đầu, tôi thấy vô cùng hoang mang. Thời chúng tôi đi học, từ cấp 2 trở lên để đạt được danh hiệu học sinh giỏi cực kì khó khăn. Bản thân tôi vốn rất chăm chỉ, học lớp chuyên, lớp chọn suốt những năm phổ thông mà có mấy khi với tới “đỉnh cao” ấy đâu. Thế mà nay, các con lại làm được dễ dàng như vậy.

Sợ mình lạc hậu với thời cuộc giáo dục mới, tôi nhắn tin hỏi mấy người bạn có con học các lớp khác xem tình hình chung thế nào. Mọi người đều nói với tôi số lượng học sinh giỏi cũng tương tự. Tôi còn đem nỗi băn khoăn này hỏi một người bạn làm giáo viên ở trường khác, bạn bảo trường bạn cũng thế, lớp thường còn có hơn hai chục học sinh giỏi, huống hồ là lớp chọn. Chưa yên tâm, tôi hỏi thêm: Bây giờ nhiều học sinh giỏi như thế là do thực lực các con học giỏi hơn ngày xưa hay do giáo viên ngày càng giảm nhẹ yêu cầu để lấy thành tích? Bạn trả lời cả hai lý do đều đúng. Vậy là đã rõ.

Qua thực tế “cơn mưa học sinh giỏi” vừa chứng kiến thì tôi có một vài suy nghĩ như sau (tất nhiên có thể là chưa chuẩn xác).

Thứ nhất, để đạt được danh hiệu này đâu có gì quá khó mà cha mẹ cứ ép các con đi học thêm nhiều cho khổ.

Thứ hai, chương trình học cũng không hẳn là đã quá tải như mọi người vẫn thường kêu cứu, có chăng chỉ là do thời gian học ở trường quá nhiều nên buộc các giáo viên phải nhồi nhét thêm nhiều kiến thức ngoài sách giáo khoa cho học sinh học, dù biết rằng lúc thi cử trên lớp cũng không mấy khi dùng đến.

Thiết nghĩ các bậc cha mẹ chỉ cần nhắc con học thật kĩ nội dung bài đã có trong sách, nếu còn thừa thời gian thì tìm hiểu sâu thêm những kiến thức đó qua internet là đủ, chẳng cần nháo nhào lo lắng chạy đi học khắp nơi để đạt được danh hiệu học sinh giỏi nhiều như nấm sau mưa.