Nhiều người ở Khoa Gan mật - Bệnh viện Việt Đức đã quen thuộc với hình ảnh cụ bà già nua, người gầy xọp một mình chăm sóc con gái. Đến bữa, cụ bón từng thìa cháo cho con rồi lại ngồi lủi thủi ăn nốt phần thừa. Thương tình, mọi người xung quanh khi cho suất cơm, lúc giúp hộp sữa để mẹ con cụ cầm cự qua ngày.
“Tội nghiệp lắm, con gái thì cần phẫu thuật sỏi mật gấp mà mẹ không có lấy một đồng. Gia cảnh khó khăn, mong được mạnh thường quân ra tay giúp đỡ”, chị Nguyễn Thanh Tâm, cán bộ Phòng CTXH Bệnh viện cho biết. Đó là hoàn cảnh của cụ Trần Thị Tua (83 tuổi) và con gái là chị Trịnh Thị Veo (56 tuổi), ở thôn Hùng Trì, xã Lạc Đạo, huyện Văn Lâm, tỉnh Hưng Yên.
Cụ Tua lưng còng, mắt đã mờ nhưng vẫn một mình chăm sóc con gái |
Nghe có người hỏi thăm ngỏ ý muốn giúp đỡ, cụ Tua cảm động rơm rớm nước mắt. Cả một đời vất vả, đến giờ vẫn chưa hết khổ, dường như cụ đã không còn đủ sức để khóc nữa rồi.
“Tôi chừng này tuổi..”, giọng cụ nghẹn đi rồi nói tiếp: “Chưa biết khi nào về với đất, còn con thì cứ nằm đấy không ai chăm sóc. Không biết sẽ ra sao”, khuôn mặt vốn đã nhăn nheo bỗng rúm ró lại.
Chị Veo là con gái duy nhất của vợ chồng cụ Tua. Từ nhỏ, chị đã ốm yếu, còi cọc, hay bệnh tật. Đến khi lớn, chị lại không nhanh nhẹn, tháo vát như người ta.
Năm chị Veo lên 9 tuổi thì bố qua đời vì bạo bệnh. Hai mẹ con cụ Tua rau cháo nương tựa lẫn nhau. Cụ tần tảo cấy vài sào lúa, nuôi con gà con vịt, miếng ăn trong nhà tuy không đầy đủ cũng chẳng lo đói. Khoảng 10 năm trở lại đây, sức khỏe giảm sút, cụ Tua mới không thể gắng gượng nổi nữa. Tất cả chi tiêu sinh hoạt trong gia đình chỉ trông vào khoản trợ cấp người cao tuổi 270.000 đồng/tháng.
Không ngờ, chị Veo bỗng nhiên đổ bệnh phải nằm liệt giường suốt 2 tháng. Thuốc thang mãi mà tình trạng cứ ngày một nặng. Đến lúc tưởng không trụ nổi nữa, hàng xóm láng giềng giúp cụ một tay đưa chị đi bệnh viện cấp cứu.
Chị Veo đang cấp cứu tại bệnh viện Việt Đức |
Chia sẻ về bệnh tình của chị Veo, Bác sĩ Khoa phẫu thuật gan mật, Bệnh viện Việt Đức cho hay: “Bệnh nhân nữ 56 tuổi, nhập viện được chuẩn đoán mắc sỏi mật và đã có chỉ định phẫu thuật. Hiện tại, tình trạng chức năng cơ thể bệnh nhân rất kém, tiểu cầu giảm, nguy cơ xuất huyết rất cao, cho nên để đam bảo an toàn trước khi mổ thì bệnh nhân phải đủ các chỉ số an toàn. Trong khi phẫu thuật cần phải sử dụng đến máy tán sỏi, cung cấp tiểu cầu khi cần thiết. Chi phí đó đều nằm ngoài danh mục bảo hiểm gia đình phải chi trả”.
Nghe bác sĩ nói, cụ Tua chỉ biết im lặng. Cả cuộc đời cực khổ chưa lúc nào dành dụm được chút tiền. Trong nhà lại không có lấy một vật đáng giá. Nhập viện cho con, trong túi cụ Tua có vỏn vẹn hơn 2 triệu đồng. Số tiền đó cũng là nhờ hàng xóm xung quanh góp một ít. Anh em ruột thịt của cụ chẳng còn ai, mọi người chỉ giúp đỡ được phần nào. Không biết những ngày tiếp theo, cụ sẽ xoay xở ra sao.
Chân cụ Tua sưng vù đau đớn |
Lấy hai tay xoa xoa lên đôi chân sưng vù, cụ bảo mình bị bệnh xương khớp đã lâu, mấy bữa nay trở trời, cộng thêm đi lại nhiều nên càng đau tợn. Mắt đã kèm nhèm, trời nhập nhoạng là không còn nhìn rõ. May có chị Nguyễn Thị Hoa sống gần nhà thỉnh thoảng lên phụ chăm con được vài buổi.
Nghèo khổ, thiếu thốn nhưng cụ không một lời than vãn hay trách móc. Có lẽ với cụ Tua, những ngày ít ỏi còn lại của cuộc đời này là được chăm lo cho con. Chỉ xót xa một điều, nay tuổi đã cao, bữa cơm hàng ngày còn chật vật, áo mặc không đủ ấm thì tiền đâu mà cho con phẫu thuật.
Mọi đóng góp có thể gửi về: Gửi trực tiếp: Cụ Trần Thị Tua, thôn Hùng Trì, xã Lạc Đạo, huyện Văn Lâm, tỉnh Hưng Yên. SĐT anh Đàm Văn Thủy, cháu cụ: 0982969031 |